Chris Evans, sau khi cởi bỏ chiếc áo của Captain America, đã mang đến một
hình ảnh hoàn toàn khác. Anh vào vai John, một chàng nghệ sĩ nghèo với tình yêu nồng cháy. John có thể không mang lại cho Lucy những bữa tối ở nhà hàng sang trọng, nhưng anh hiểu cô đến từng chi tiết nhỏ nhất. Sự ăn ý giữa Chris và Dakota là không thể chối cãi, cách họ diễn mình tưởng tượng như họ đã thực sự yêu nhau và ở bên cạnh nhau rất lâu.

Nếu đã từng ấn tượng với ngôn ngữ hình ảnh của Past Lives, anh em sẽ tiếp tục hài lòng với Materialists. Celine Song không chỉ là một người viết kịch bản giỏi mà còn là một đạo diễn có tư duy hình ảnh có chiều sâu. Hình ảnh trong phim không chỉ đẹp, mà còn là một công cụ kể chuyện rất hiệu quả.

Bộ phim mang một tông màu hiện đại, sang trọng nhưng không hề phô trương, thứ mà người ta hay gọi là quiet luxury. Bối cảnh New York với những căn penthouse triệu đô, những nhà hàng cao cấp, những bộ trang phục tối giản mà đắt tiền được thể hiện một cách rất chân thực. Mọi thứ đều toát lên vẻ hào nhoáng của giới thượng lưu, nhưng đồng thời cũng tạo ra một cảm giác lạnh lẽo, xa cách.

Celine Song thường sử dụng những góc máy tĩnh, để cho nhân vật tự do di chuyển và bộc lộ cảm xúc trong khung hình. Có rất nhiều cảnh quay mà khoảng trống giữa hai nhân vật lại nói lên nhiều điều hơn cả lời thoại.
Ví dụ, trong căn hộ xa hoa của Harry, Lucy dường như quá nhỏ bé và lạc lõng. Máy quay thường đặt cô ở một vị trí khiến khán giả cảm nhận được sự choáng ngợp và cả nỗi bất an của cô trước thế giới vật chất đó.

Ngược lại, những khung hình giữa Lucy và John lại ấm áp và gần gũi hơn, dù bối cảnh của họ có phần xoè xoà, nghèo nghèo. Ngôn ngữ hình ảnh đã giúp khắc họa rõ nét sự đối lập, sự tương phản giữa 2 thế giới mà Lucy đang đứng giữa.

Celine Song rất giỏi trong việc sử dụng những chi tiết nhỏ để kể chuyện và Materialists là một trong những minh chứng cho điều đó.
Có một cảnh phim khi Lucy và Harry đi ăn tại một nhà hàng Omakase cao cấp. Tại đây, thực khách không được chọn món mà hoàn toàn phó thác cho đầu bếp. Chi tiết này phản ánh chính mối quan hệ của họ: Lucy, khi bước vào thế giới của Harry, dường như phải từ bỏ quyền kiểm soát và chấp nhận thực đơn mà anh đặt ra.

Ngược lại, khoảnh khắc John bất ngờ xuất hiện trong tiệc cưới và mang đến cho Lucy đúng loại đồ uống Lucy thích là một ly Coca pha bia, điều đó lại cho thấy một sự thấu hiểu sâu sắc mà không tiền bạc nào mua được. Đó là sự thân thuộc, là ký ức, là những gì thuộc về con người thật của Lucy.

Một chi tiết khác cũng hơi sốc là khi phim tiết lộ cả Harry và Lucy đều đã phẫu thuật thẩm mỹ. Harry đã kéo dài chân để cao thêm, còn Lucy cũng đã sửa mũi và ngực. Cả 2 đều cố gắng xây dựng một phiên bản hoàn hảo của bản thân để phù hợp với những tiêu chuẩn của xã hội. Họ đều là những người sống thực dụng theo cách riêng, khao khát được công nhận giá trị thông qua những yếu tố bên ngoài.

Nếu anh em mong chờ một cái kết kiểu Hollywood, cổ tích Disney, nơi nữ chính đưa ra một lựa chọn rõ ràng và sống hạnh phúc mãi mãi về sau thì Materialists sẽ làm anh em thất vọng. Bộ phim không đưa ra một đáp án cuối cùng. Nó không nói rằng chọn tình yêu là đúng hay chọn tiền bạc là sai.
Cái kết mở của phim buộc mỗi khán giả phải tự mình suy ngẫm. Nó cho thấy cuộc sống không phải lúc nào cũng có một con đường hoàn hảo. Mỗi lựa chọn đều đi kèm với sự đánh đổi. Chọn John nghĩa là chấp nhận một cuộc sống bấp bênh, còn chọn Harry nghĩa là phải đối mặt với áp lực duy trì một hình ảnh hoàn hảo và khoảng cách vô hình về địa vị.

Đây chính là điều mình đánh giá cao ở Materialists, nó không đưa ra kết quả hay giải pháp một cách dễ dãi. Thay vào đó, nó trình bày một vấn đề phức tạp và để mỗi người tự tìm ra câu trả lời cho riêng mình, dựa trên trải nghiệm và giá trị sống của bản thân.
Tóm lại, Materialists là một bộ phim đáng xem, đặc biệt với những ai đang ở độ tuổi ngã 3 đường, đang phải đối mặt với những quyết định quan trọng trong tình yêu và cuộc sống. Phim không phải là một tác phẩm giải trí đơn thuần mà là một bộ phim tâm lý xã hội sâu sắc, thông minh và đầy tính thời sự.

Phim này 8 điểm không nói nhiều. Nó có thể không phải là một bộ phim khiến anh em cảm thấy vui vẻ, nhẹ nhõm sau khi xem, nhưng chắc chắn sẽ để lại nhiều dư âm và suy ngẫm. Materialists như một tấm gương phản chiếu xã hội hiện đại, nơi tình yêu và tiền bạc luôn là một cuộc giằng co không hồi kết.